Thứ Ba, 7 tháng 10, 2008

Đời không cho ai cho tất cả cho mình , cũng không ai có tất cả cho riêng mình . Được va mất là lẽ thường ở đời



Yêu em trong tuyệt vọng

Anh biết anh không có nhiều tiền để cho em sự đảm bảo về vật chất, anh biết anh không đẹp để cho em tự hào với mọi người, không ga lăng để cho em hãnh diện với bạn bè... Nhưng em biết không, anh có lòng chân thành, một tình yêu duy nhất dành cho em.

Gửi em .................

Trước tiên hãy cho mình gọi bạn bằng em, xưng mình bằng anh. Cho dù bạn có đồng ý hay không thì mình cũng đã xin phép rồi nhé. Không nói gì nghĩa là đồng ý rồi đấy nhé.
Hôm nay lại nhớ em, nhớ em nhiều lắm. Anh vụng về không biết làm sao để nói rằng anh nhớ em. Đến bên em, lo lắng cho em, anh không hề nghĩ rằng trong lòng anh đang cô quạnh, tìm đến em để lấp đi những khoản không đó. Anh không hề thế. Nếu thật sự anh nghĩ thế thì anh đã làm như thế từ lâu rồi. Anh không hiểu vì sao giờ anh lại thấy nhớ và lo cho em rất nhiều. Những ngày thứ bảy hay chủ nhật anh vẫn muốn cùng em dạo quanh đâu đó, uống tách cà fê kể cho nhau nghe những chuyện vui buồn trong cuột sống. Nhưng anh rủ em, em luôn nói rằng em bận. Anh biết điều đó, anh tin điều đó. Nhưng cố gắng lắm anh mới đủ can đảm để gọi điện cho em. Anh cũng là con người, cũng nhút nhát, cũng sợ... Nhưng anh đã cố gắng vứt đi những cái sợ đó để gọi cho em. Nhưng ….

Anh biết anh không có nhiều tiền để cho em sự đảm bảo về vật chất, anh biết anh không đẹp để cho em tự hào với mọi người, anh biết anh không ga lăng để cho em hãnh diện với bạn bè... Nhưng em biết không, anh có lòng chân thành, một tình yêu duy nhất dành cho em. Một sự quan tâm luôn muốn em được vui vẻ.
Có lần có người đã từng hỏi: “Đàn ông có hai thứ quan trọng nhất sự nghiệp và cái gì? Anh trả lời là sự nghiệp và gia đình. Anh nghĩ sao nói vậy. Lúc đó anh cũng không có ý nghĩ rằng anh sẽ yêu em. Nên những lời nói của anh không phải là hoa mỹ, để lấy lòng ai đó. Bởi vì anh nghĩ đơn giản rằng đàn ông lo cho sự nghiệp trước để làm gì? Để đem lại hạnh phúc cho gia đình mình. Mình không lo nỗi bản thân mình thì làm sao đem lại hạnh phúc cho người khác phải không em.

Nhưng anh có quá mơ mộng không, anh có đặt quá nhiều hy vọng vào em không? Anh đang cố gắng không cho phép mình đặt hết hy vọng vào niềm tin rằng em sẽ yêu anh. Người ta thường nói cho và nhận. Nhưng với anh cho cũng là một niềm hạnh phúc rồi em à. Anh chỉ mong em hãy mở lòng mình ra chấp nhận một ai đó, cho dù người đó không phài là anh. Anh vẫn cười và chúc mừng hạnh phúc của em.
Ấn tượng đầu tiền về em như thế nào nhỉ? Anh không nghĩ rằng mình sẽ nhớ và sẽ yêu em. Nhưng hình như tình yêu đến quá bất chợt. Anh yêu em lúc nào anh cũng không biết nữa. Anh biết tình yêu này cũng vô vọng và không có gì là rõ ràng cả. Em còn nhiều cái để quan tâm hơn anh.
Đôi lúc anh cũng hoài niệm về khứ, về nỗi đau mà mình đã nếm trải thì càng làm cho anh biết quý trọng và nâng niu hạnh phúc mình có. Nhưng anh có hạnh phúc đâu để mà nâng niu. Nhiều lúc anh sợ rằng mình sẽ không đủ kiên nhẩn để chờ đợi một ai đó. Anh sợ rằng mình sẽ bất chợt ra đi như chiềc lá úa cuối thu bị cơn gió đầu đông cuốn đi.
Chắc anh sẽ không còn đủ can đảm để đến bên em. Một tình yêu tuyệt vọng. Một nỗi buồn vô cớ. Một ảo mộng phai tàn. Một giấc mơ xa vời. Một hạnh phúc ngoài tầm tay. Một hy vọng để rồi thất vọng. Một nỗi nhớ hoài mong...

Người ta nói nếu thấy ngôi sao băng trên trời rơi xuống khi ấy bạn nhắm lại và ước, thì điều ước sẽ thành sự thật. Nếu có sao băng rơi bây giờ thì anh sẽ ước gì nhỉ? Có lẽ anh sẽ tham lam muốn nhiều hơn cả 3 điều ước.

Chân thành, thật lòng, lo lắng, quan tâm thì là gì chứ. Không có giá trị gì cả trong lúc này phải không em. Có lẽ...

Hy vọng em luôn vui, hạnh phúc, làm những gì mình thích và hãy cố gắng thật nhiều.

----------

Trong vật lý có định luật bào toàn năng lượng, trong tình yêu có định luật bảo toàn tình yêu: “Tình yêu không tự sinh ra và mất đi nó chỉ chuyển hóa từ người này sang người khác”. Đúng quá phải không em?

Dặn với lòng là không được đau, không được hy vọng nhưng sao vẫn cứ ... Cái vòng lẩn quẩn này sao mình vẫn không bước ra được!

Không có nhận xét nào: